NHỚ VỀ QUÊ HƯƠNG KỲ LỢI
NguoiKyAnh - Cảm tác của 1 người con Kỳ Lợi xa quê đã 34 năm, tác giả Nguyễn Xuân Ninh. Chẳng hiểu sao, mình lại thích khổ thơ cuối nhất, như đang nói hộ lòng mình...
NHỚ VỀ QUÊ HƯƠNG KỲ LỢI
Quê hương tôi trước biển sau sông
Giữa bãi cát vàng rừng dương lộng gió
Qua cầu Eo đến đồng Sắc Chọ
Cống Hồi Thông ngăn nước mặn vào đồng.
Buổi trưa hè tắm mát giữa dòng sông
Trẻ lặn hụp mò cua bắt ốc
Nhớ những ngày tôi còn đi học
Cánh cổng trường làng mộc mạc gỗ khô.
Tiếng máy cày thình thịch chạy sân kho
Đập hạt lúa rời bông về tổ
Nhớ củ khoai lang ở đồng Hói nhỏ
Trên đồng Cồn khoai Ì đỏ ngọt thơm.
Tôi nhớ từng đọi nước bát cơm
Buổi giáp hạt ngày ba tháng tám
Ngoài biển nước trong trên đồng khô hạn
Ngọn gió Lào mang hơi nóng thổi sang.
Nhìn hướng Đông Nam có dãy Đèo Ngang
Lấn ra biển đón Cá Tôm vào bãi
Qua cánh đồng đến làng kỳ Lải
Con đường mòn in lại bước người đi.
Nhớ cô em gái tuổi xuân thì
Nhảy sạp hát ca vui cùng ngày hội
Trên bầu trời đạn bom Mỹ dội
Dưới mẹ ngồi Vọng Dứa đung đưa.
Mùa đông trời rét đổ cơn mưa
Mặc chiếc áo Tơi lên rừng lấy củi
Qua khe Ngang xắn quần để lội
Gió Bấc thổi vào làm tái môi em .
Viết lá thư tay mà chẳng có tem
Gửi chiến trường xa biên cương hải đảo
Nhớ những ngày mưa giông gió bão
Sóng biển gầm thay tiếng nhạc làng quê .
Nhớ mùa xuân chim Én bay về
Trên đảo Sơn Dương mũi Dòn mũi Nẹ
Dưới biển sâu tôm cua cá ghẹ
Nó vẫy vùng trõng mẻ lưới ngư dân.
Nhớ các Anh nhập ngũ tòng quân
Theo trái tim với lòng dân ý Đảng
Trong túp lều mẹ ngồi thầm lặng
Gói bánh Chưng gửi tặng lên đường.
Đến hôm nay về lại Quê hương
Bãi cát dòng sông không còn nữa
Cột điện cao và con đường nhựa
Thắp sáng cả vùng cảng biển nước sâu.
Là người con dù có ở nơi đâu
Trái tim đỏ luôn hướng về quê mẹ
Bao kỷ niệm mà tôi đang kể
Nay bị chôn vùi bởi fomosa.
Vũng Tàu:1-6-2018.
Tác giả: Xuân Ninh
Ảnh: Ngyễn Chiến Nguyễn